Thật tình cờ khi tôi biết đến câu lạc bộ Nhịp sống trẻ vào năm 2019. Tôi nghĩ đây là cái duyên. Lúc đó tôi đang là cô sinh viên năm 2 với nhiều nhiệt huyết và năng lượng tuổi mới lớn. Nên cứ đi và được đi là tôi thích lắm.
Chuyện nghề du lịch: Nhớ những cơn mưa rừng
Chuyện nghề du lịch: Kinh nghiệm chọn điểm cắm trại khi dã ngoại
Câu lạc bộ Nhịp Sống Trẻ là nơi hội tụ các thành viên đa dạng về nghề nghiệp và độ tuổi. Nhưng là ai, khi vào câu lạc bộ này đều rất năng động và dễ thương. Mỗi năm sẽ có những chương trình thiện nguyện, mang những phần quà nhỏ đến với những hoàn cảnh khó khăn hay các bé đang được nuôi dưỡng tại những trại trẻ mồ côi.
Ngoài ra cũng sẽ có những buổi gặp gỡ nhau vào cuối tuần để mọi người cùng chuyện trò và gắn kết với nhau nhiều hơn nữa. Từ nơi này, tôi có thêm nhiều người bạn và quen biết nhiều anh chị. Họ hoạt động trong nhiều lĩnh vực nên cách họ mang đến câu lạc bộ là những câu chuyện và những giá trị khác nhau. Đáng để học hỏi. Đặc biệt là nguồn năng lượng tích cực.
Bạn biết không? Mục đích thực sự của chuyến đi là làm tình nguyện, mang những thứ bản thân có từ vật chất đến tinh thần để trao tặng những mảnh đời còn nhiều cơ cực, đặc biệt là các em nhỏ, học sinh. Còn “du lịch” chỉ là tự xem chuyến đi của mình giống như thế vì cảm thấy thứ mình có được là vừa giúp đỡ người khác, vừa giúp mình có một chuyến đi thật sự thoải mái, đến vùng đất mới với những trải nghiệm mới.
Những chuyến đi của câu lạc bộ thường sẽ khởi hành vào tối thứ 6, khi mọi người đã tạm gác lại công việc và sẽ trở về vào chủ nhật. Mỗi chuyến đi là cơ hội để tôi được trải nghiệm những giá trị đích thực của cuộc sống một cách rõ ràng và chân thực nhất.
Tôi không ăn nhà hàng hay ở khách sạn như những chuyến du lịch đơn thuần, mà được ăn uống và ngủ lại ở trường học hoặc bất cứ nơi nào thuận tiện cũng như được sự cho phép của địa phương ở đó. Nhưng điều khiến tôi cảm thấy hạnh phúc và nhớ mãi là các thành viên xem nhau như người nhà, cùng nhau cố gắng để hoàn thành mục tiêu chương trình đặt ra.
Mỗi người sẽ được phân công một công việc, cùng hỗ trợ lẫn nhau, rồi chuyền tay từng hộp cơm, tối thì thủ thỉ bên tai đến khuya mới ngủ, mền có thể là chiếc áo khoác mang theo hay đơn giản chỉ là tấm bìa carton, đơn sơ nhưng ấm áp vô cùng.
Sau mỗi chuyến đi, tôi nhận ra rằng, không chỉ có người được nhận yêu thương cảm thấy hạnh phúc, mà ngay cả chính mình, và anh chị trong câu lạc bộ cũng hạnh phúc theo. Nhìn nụ cười hồn nhiên trên đôi môi bé bỏng của các em bé vùng cao mà tôi thấy ấm áp lắm. Từ đó trân trọng hơn những thứ bản thân đang có.
Nếu đã quá quen thuộc với những chuyến du lịch kiểu truyền thống thông thường, tại sao bạn lại không nghĩ đến việc trải nghiệm một chuyến đi với chi phí thấp, nhiều hoạt động thú vị và ý nghĩa chắc chắn sẽ không làm bạn thất vọng. Hơn nữa, lan tỏa yêu thương từ những điều nhỏ bé luôn là giá trị bền vững cần bảo tồn của cuộc sống.
Kiều Ngọc