Thời điểm trước khi dịch Covid-19, vào một ngày cuối tuần, tôi cùng nhóm bạn tạm rời xa Sài Gòn oi bức, ồn ào và náo nhiệt để tham gia chuyến đạp xe, chèo SUP tại rừng Mã Đà – Trị An, Đồng Nai.
- Du lịch giữa mùa dịch: Hồ Dầu Tiếng, cơ duyên và những kỷ niệm
- Chuyện nghề du lịch: Những trải nghiệm không thể bỏ qua khi đến hồ Trị An
- Du lịch giữa mùa dịch: Ngắm hoàng hôn trên hồ thủy điện Trị An
Cái bắt gặp đầu tiên của đoàn chúng tôi là đạp xe xuyên qua làng bưởi Tân Triều với những cây xanh um trĩu quả. Những tiếng gà, tiếng chim hót như chào đón đoàn chúng tôi. Một vài bạn trong đoàn tranh thủ “tự sướng” cùng những quả bưởi vươn ra cả lối đi.
Trước khi đến bến đò để sang đảo, đoàn chúng tôi cũng có dịp thử thách đạp xe qua vài con dốc, dài có ngắn có, với con đường uốn lượn mà hai bên rợp bóng rừng cao su bạt ngàn.
Lần này đoàn chúng tôi được qua cắm trại trên một đảo nhỏ có tên Năm Bầu ở huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai. Hòn đảo nhỏ này gần như hoang sơ nhưng vẫn đảm bảo đáp ứng được những nhu cầu thiết yếu của đoàn chúng tôi.
Sau 20 phút trên con tàu đưa đến đảo, từ xa tôi nhìn thấy một màu xanh mượt của vườn điều. Không khí ở đây thật dễ chịu, tàu vừa cập bến, mùi hương của đồng nội, cỏ cây như ùa vào khí thở, mọi thành viên như thi nhau hít căng lồng ngực.
Chúng tôi bắt đầu chia nhau dựng lều. Việc này tôi đã từng làm khi còn là sinh viên nhưng bây giờ lều làm đẹp và tiện dụng gấp bội lần thời xưa, ký ức ngày xưa lại ùa về!
Trong đoàn ai cũng nô nức buổi chèo SUP ngắm hoàng hôn trên hồ vì nó đẹp và thơ mộng hơn những gì mà mọi người mường tượng trước khi đến.
Sau khi chuẩn bị mọi thứ đã sẵn sàng, với sự hướng dẫn của bạn Đông Anh là huấn luyện viên chèo SUP riêng cho đoàn, lần lượt từng người trong đoàn mang chiếc SUP đủ màu sắc tiếp nước. Người thì tiếp nước một cách gọn gàng, cũng có người chưa quen lọt tỏm xuống nước.
Với diện tích 323km², xung quanh chúng tôi thật là mênh mông, có những hướng gần như không thấy bờ. Sau những phút đầu bỡ ngỡ, một số bạn đã làm quen với môn chèo SUP trước đó đã chèo thật xa, tôi bắt đầu bị cuốn hút bởi việc điều khiển SUP.
Vốn dĩ là dân miền sông nước, lúc còn nhỏ việc chèo xuồng cũng diễn ra hàng ngày nhưng từ khi lên Sài Gòn đi học và sự phát triển của đường bộ nên gần như chưa có dịp cầm lại mái chèo, lại một lần nữa ký ức tuổi thơ ùa về với bao nhiêu cảm xúc của thời thơ ấu trong tôi!
Dòng nước mát, gió chiều nhè nhẹ nó dường như nuốt chửng những bộn bề cuộc sống trong tôi. Chưa dừng ở đây, xa xa mặt trời đỏ rực bắt đầu lặn dần làm tôi chợt nhớ đến câu thơ của nhà thơ Huy Cận: “Mặt trời xuống biển như hòn lửa”. Chúng tôi thay nhau ghi lại những bức hình với “hòn lửa” để còn khoe bạn bè.
Bạn Đông Anh luôn theo sát đoàn và thỉnh thoảng nhắc chừng cách chèo cho đúng. Nếu môn này bạn biết chèo đúng cách thì quả là môn tập thể dục cho toàn thân tuyệt vời.
Gió chiều nhè nhẹ thổi lên mặt, làn nước mát trong xanh của hồ Trị An, trên bầu trời lại có những con én lượn lờ gọi nhau í ới làm tôi đắm chìm với thiên nhiên ở đây!
Trên bờ bắt đầu nhóm lửa cho buổi tiệc nướng ngoài trời do ban tổ chức chuẩn bị từ trước.
Đêm đến chúng tôi lại ngồi với nhau quanh đống lửa cùng với cây đàn Ukulele, kèn Harmonica của các bạn đi chung đoàn mang theo, kết hợp với những âm thanh địa phương của mấy chú dế và chú nhái bầu như một dàn hoà âm chuyên nghiệp, làm cho đêm trại dường như quá ngắn.
Phương Trần